Cảm giác khi buộc phải từ bỏ người mình thích?
Làm thế nào để từ bỏ một người, ai cũng nói với mình là từ bỏ đi, nhưng không ai nói với mình là làm thế nào?
1. Sẽ không còn cần phải vất vả đau đầu suy nghĩ rằng, hôm nay nên tìm chủ đề gì để bắt chuyện với anh nữa.
2. Đó là cảm giác đột nhiên thấu hiểu triệt để, lĩnh ngộ sâu sắc được tất cả thể loại nhạc tình ca, từ u buồn sầu đời đến "cẩm hường sến sẩm".
3. Rõ ràng là tự bản thân mình từ bỏ cậu ấy, nhưng lại có cảm giác như cả thế giới đã rời bỏ mình vậy đó.
4. Thực ra là giống như kiểu đau bụng khi "đến tháng" ấy, cứ khó chịu từ đợt này qua đợt khác, vừa mới qua cơn đau một lát, cứ tưởng là đỡ hơn chút rồi thì lại đột ngột đau bất chợt.
5. Sau này mỗi khi xem cung hoàng đạo cũng không còn cần phải xem cho cả phần cậu ấy nữa.
6. Điện thoại reo lên cũng không còn phải lập tức mở xem ngay, cũng không còn lo rằng liệu có bỏ lỡ tin nhắn nào của anh không, mặc dù trong lòng, thật ra vẫn thầm mong anh ấy nhắn cho mình. Mâu thuẫn thế đấy!
7. Em thì nghĩ nếu đã thực sự yêu thương ai đó thì sẽ mãi mãi không từ bỏ được đâu, cho dù ngoài miệng có nói 1.000 lần câu từ bỏ, thì trong lòng lại có 1.001 cái cớ níu kéo mà thôi.
8. Cậu vốn chưa từng nhìn thấy, những lúc tớ rất buồn ngủ nhưng vẫn cố gắng gượng để trò chuyện với cậu, nhắc cậu đừng nên thức khuya. Cậu vốn chưa từng nhìn thấy, những lúc tớ cố thay đổi điều gì đó chỉ vì cậu không thích. Cậu vốn chưa từng nhìn thấy, mỗi khi nhớ đến cậu, tớ đều ngồi cười ngơ ngẩn như thế nào.
9. Tớ rất thích cậu, nhưng con đường này, tớ chỉ có thể cùng cậu bước đến đây thôi.
10. Người thuộc về bạn thì mới gọi là "từ bỏ", người vốn không thuộc bạn, thì chỉ có thể gọi là "bỏ cuộc" thôi.
11. Cảm giác khi từ bỏ một người có thể dùng một từ để biểu đạt sao?
12. Em chẳng phải cố tình nhớ đến anh đâu, vì em biết, có duyên gặp được nhau đã là điều đáng quý rồi, có bước qua đời nhau cũng nên nhẹ lòng buông xuôi đi thôi. Chỉ là trong rất nhiều, rất nhiều khoảnh khắc thoáng qua ấy, lại bất chợt nhớ đến anh. Chẳng hạn như, khi trông thấy một bộ phim, một bài ca, một câu hát, một con đường mang dáng dấp thân quen nào đó. Chẳng hạn như, vô số lần nhắm mắt lại để rồi vô thức chìm vào nỗi nhớ ngẩn ngơ.
13. Chúng ta vốn là có duyên không phận, chỉ trách do tớ bướng bỉnh không tin thôi.
14. Nói với tất cả mọi người rằng mình bỏ cuộc, nhưng lại quên nói với bản thân mình mất rồi.
15. Từ nay về sau, trên thế gian này chỉ còn lại hai nhóm người, giống em và hoàn toàn không phải là em.
16. Đã kiềm được lòng không gặp anh, nhưng lại không kiềm nén được nỗi nhớ anh.
17. Có được chính là may mắn, mất đi chính là số phận.
18. Đôi khi bạn sẽ nhận ra, có những người, bước đến chẳng thể yêu, bước xa chẳng thể nhớ. Chính là thế đó!
19. Xa rồi cũng tốt, không thì tớ cứ ở mãi trong tâm trạng thấp thỏm, lo lắng không biết lúc nào cậu sẽ xa tớ.
20. Tôi nghĩ cái gọi là thực sự từ bỏ chính là, không xóa nick liên lạc, không xóa tin nhắn, cũng không thêm bạn vào danh sách chặn cuộc gọi, mà chỉ là vẫn để bạn trong danh sách bạn bè nhưng không nói câu nào với bạn, nhận cuộc gọi cũng chỉ trả lời bình thản chứ chẳng còn quấn lấy bạn nói cả ngày nữa. Thi thoảng tình cờ gặp nhau cũng chỉ mỉm cười chào hỏi rồi lướt qua nhau.
Từ bỏ thực sự, chính là sự bình thản lặng lẽ ra đi. Còn với kiểu từ bỏ càng phô trương, càng chứng tỏ bạn vẫn còn do dự, luyến tiếc mà thôi.
Nguồn: Fanpage Hội những người đam mê truyện ngược
Video được xem nhiều nhất