Thơ tình: Hạnh phúc của riêng anh
Cho lòng anh ngổn ngang bao điều tâm sự. Cho anh đợi chờ mong ngóng chỉ mình em.
Xin em đừng quá tốt đối với anh!
Anh sẽ ỷ lại, sẽ trở thành đáng ghét
Em cứ hắt hủi, giận hờn khi có thể
Cho anh trằn trọc đêm về vì sợ mất em…
Xin em đừng quá tin anh!
Đừng khen anh tốt khi em cảm nhận
Anh hư lắm, anh là người tệ bạc
Chẳng biết yêu ai, nguyện chỉ mình em
Xin em hãy quên anh như quên con búp bê
Bỏ một góc để mình anh ngẫm nghĩ
Rồi một ngày kia khi em tìm lại
Em mỉm cười ta lại càng thương
Tình yêu nào không có lắm chông gai?
Trong hạnh phúc ta nuôi tình lớn mãi
Rồi một ngày kia anh và em ngây dại
Nhận ra rằng ta không thể rời nhau
Cuộc tình nào cũng có lắm nỗi đau
Vì ích kỷ của lòng người khó đoán
Em vẫn biết và anh cũng biết
Nhưng chân tình, ta chẳng ngại phải không em?
Anh cố ép mình không được nhớ em
Chỉ trừ khi…nhớ về người nào khác
Nhưng giờ đây điều đó là không thể
Anh chẳng cần ai, chỉ muốn gặp em
Bài vở thật nhiều em có biết không?
Anh chẳng học, mãi chờ thư em đó
Để được đọc những dòng hạnh phúc
Rồi mơ về hình dánh em xa
Dù rất thương anh, xin em chớ nói ra!
Để anh được nhìn bờ môi em mấp máy
Để chìm đắm trong ánh mắt long lanh ngây dại
Để anh lịm dần trong hạnh phúc của riêng anh.
Video được xem nhiều nhất