"Cảm giác đuổi theo một trái bóng như thế nào?" - "Nó giống như theo đuổi con gái ý. Mệt." - đây là một trong vô vàn những mẩu chuyện vô cùng đáng yêu mà chúng tớ sưu tập được từ page Humans of Hanoi - Amsterdam High School.
Để xem nào, tớ đã qua thời đi học cấp 3 được... 5 năm rồi. Cái hồi đó thú thực là chẳng muốn đi học tẹo nào đâu, bài vở thì ngập đầu, thi cử thì áp lực, chỉ muốn nhanh lên Đại học vì nghe các anh chị dụ dỗ là sướng lắm, thích lắm, muốn học thì học, muốn chơi thì chơi. Đại học hồi đó cứ như một thế giới đầy màu sắc hấp dẫn mà ai cũng ao ước. Thế nhưng khi là sinh viên rồi mới thấy... chán òm, hóa ra là cũng không như mình kì vọng, học cấp 3 vẫn vui hơn và có nhiều bạn bè hơn. Cho đến giờ khi đã không còn phải đi học nữa, tớ vẫn nhớ mãi về cái thời lớp 11, 12.
Hôm đó tình cờ thế nào đang lướt Facebook thì thấy một em gái like ảnh với dòng caption rất hay. Tìm vào tận fanpage mới biết đấy là Human of Hanoi - Amsterdam High School: một trang cộng đồng của dân Ams có cách hoạt động từa tựa như những trang "Humans of..." khác. Page bao gồm những bức hình được chụp ngay tại Ams cùng những dòng hỏi đáp ngắn với học sinh, thầy cô, và cả cựu sinh viên của trường nữa, đến bây giờ Humans of Ams (xin phép được gọi tắt như thế) đã có tới hơn 10.000 thành viên - một con số không nhỏ tí nào.
Điều ấn tượng nhất của page chính là những màn hỏi - đáp ngắn nhưng vô cùng đáng yêu. Lướt qua từng bức hình và đọc những dòng caption gắn liền với nhân vật trong ảnh, đảm bảo bạn sẽ tự nhiên bật cười mà chẳng hiểu lý do vì sao. Nếu để giải thích thì chỉ có thể đổ tại rằng chúng quá dễ thương - y như chính cái thời cấp 3 mà chúng ta đã đi qua rồi vậy. Đó chính là khoảng thời gian rất đẹp và rất vui!
Chúng tớ đã ngay lập tức inbox admin của Humans of Ams để xin phép được đăng vài mẩu chuyện hay ho của dân Ams lên. Đầu tiên là để mọi người biết rằng dân Ams rất thú vị và hay ho, tiếp nữa là để những người đã đi qua cấp 3 được dịp ôn lại cái thời hôn nhiên và trong sáng của mình!
"- Ước mơ của cậu là gì?
- Tớ muốn được làm nhà văn nổi tiếng thế giới để rồi sau này khi truyện chuyển thành phim tớ sẽ được gặp nam chính đẹp trai."
"Điều mà chị hối tiếc nhất khi sắp ra trường là gì?"
"Điều mà chị hối tiếc nhất chắc là chưa tỏ tình được với người mình thích... thì nó đã tỏ tình trước rồi."
"Em cảm giác như thế nào khi bọn em đã ghi được 2 điểm trước đội vô địch năm ngoái?"
"Nó làm trái tim em đập thổn thức. Em thấy nó giống như... tán đổ một cô gái vậy." *cười*
"Cảm giác đuổi theo một trái bóng như thế nào?"
"Nó giống như theo đuổi con gái ý. Mệt."
"Tớ vào Ams không để tìm bạn gái hay bạn trai mà tớ vào Ams để tìm người con gái bước cùng tớ cả đời."
"Nghĩ gì trầm tư thế mày?"
"Chuyện gì sẽ xảy ra nếu gà bay được..."
"Hãy trích dẫn một câu nói bất hủ của thầy cô bạn?"
"Nếu biết dùng đầu óc sẽ tạo nên THƯƠNG HIỆU. Còn không tất cả sẽ chỉ là PHẾ LIỆU."
"Được lên Humans of Ams rồi này. Mong một ngày nào đó được lên cả Humans of New York nữa."
"Thực ra tớ cũng không muốn bùng tiết đâu, nhưng mà thà không ở trong lớp để cho cô vài tiết bình yên còn hơn ở trong lớp ngủ gật khổ thân cô lắm..."
"Cậu nghĩ thế nào về mưa?"
"Nó u ám như bài kiểm tra lí của tớ vậy."
"Mày với tao, sau này, mỗi đứa đẻ một đội bóng, rồi cho chúng nó đấu với nhau nhỉ?"
"- Cậu có kỉ niệm gì đặc biệt với các thầy cô giáo của mình không?
- Ngay tuần đầu đi học ấy. Sau giờ ra chơi, cô chủ nhiệm bỗng bước đến xoa đầu tớ và nói: "Cô cứ tưởng cái con bé này nó lạnh lùng chả thấy cười bao giờ, đến giờ ra chơi mới biết nó phớ lớ thế." *cười*
Nguồn: Humans of Hanoi - Amsterdam High School
Gửi bình luận, thích và chia sẻ trên
Gửi bình luận, thích và chia sẻ trên
Video được xem nhiều nhất
Bình luận