Chưa quên được người cũ, thì đừng bắt đầu với người mới...

10/03/2017, 18:14

Từ lén lút đến công khai, cô vẫn gọi điện, nhắn tin với người cũ mà chẳng hề quan tâm đến cảm giác của anh. Anh nói anh không thích cô nhắn tin với người kia và cô đừng nhắn tin với anh ấy nữa. Cô trả lời thẳng thừng: "Em không làm được việc đấy!"...

Anh và cô ấy quen nhau khi hai đứa đã bước vào tuổi 22, giữa năm thứ tư đại học và cũng có lẽ đó là khoảng thời gian ngắn ngủi quý giá để yêu thương như những sinh viên năm cuối khác. Họ đến với nhau trong thời gian đi thực tập tại một trường THPT ở Tuyên Quang. Trước đó, anh bị người yêu phản bội nhiều hơn một lần, cô cũng thứ tha cho người yêu trước đó của mình cũng không ít. Khi hai người gần như đến bên bờ vực của sự tuyệt vọng, ở cuối con đường họ đã tìm thấy nhau.

Những cuộc tâm sự thâu đêm, những dòng tin nhắn dài như vô tận là chiếc cầu nối đưa họ gần nhau hơn. Chắc có lẽ giữa hai tâm hồn ấy là sự đồng điệu đến lạ kì, tính cách, hoàn cảnh, thậm chí là suy nghĩ. Và họ đã yêu nhau như vậy. Những lúc cô gục đầu bên trang giáo án còn dang dở, lúc cô buồn vì những chuyện không đâu ập đến luôn có anh bên cạnh an ủi vỗ về.

Trở về trường, anh vừa học vừa đi làm thêm. Tối đi làm về anh lao ngay vào bếp nấu ăn cho cô. Cô bảo: "Em nấu cũng được mà, anh đi làm về mệt cứ nghỉ ngơi đi!". Anh có sở thích nấu ăn cho người yêu mình, mỗi lần đi làm về anh thường ghé qua chợ và mua những món cô thích ăn. Buổi sáng trước khi đi học hay đi làm, anh không quên gửi lên má cô một nụ hôn. Anh bảo: "Tối về anh lấy lại, em giữ cẩn thận đấy nhé!". Anh cười tít, rồi phóng xe đi.

Với anh, được ở bên cạnh cô, được nấu ăn, được thơm lên má cô hay những lúc cầm chiếc máy sấy hong tóc cho cô là một điều hạnh phúc nhất trên đời!

Vào hôm trước tết Đoan Ngọ, cô đi học về muộn, anh xin nghỉ làm sớm rồi tạt qua chợ mua bột về làm bánh. Hì hụi trong nhà, cuối cùng thì những chiếc bánh trôi tròn vo cũng nằm gọn gàng trong đĩa. Đã qua 9h30 mà chưa thấy cô về. Cơm cũng đã nguội, bánh trôi cũng vậy. 10h tối cô trở về, cô bảo hôm nay học xong cô đưa đứa bạn đi mua quần áo nên về hơi muộn. Anh chỉ cười bảo cô đi rửa tay rồi ăn cơm. Cô thắc mắc: "Ơ sao mai mới tết Đoan Ngọ cơ mà, sao hôm nay anh đã làm bánh rồi?". Anh mặt tỉnh bơ: "Thì mai Tết, hôm nay là giao thừa mà!".

Cuộc tình của anh và cô sẽ thật đẹp nếu một ngày kia anh phát hiện ra cô vẫn qua lại với người yêu cũ. Từ lén lút đến công khai, cô vẫn gọi điện, nhắn tin với người cũ mà chẳng hề quan tâm đến cảm giác của anh. Anh nói anh không thích cô nhắn tin với người kia và cô đừng nhắn tin với anh ấy nữa. Cô trả lời thẳng thừng: "Em không làm được việc đấy!". Anh buồn lắm, nhiều lần anh làm căng, cô nói: "Nếu không chịu được thì chia tay!". Anh yêu cô quá! Có phải anh quá nhu nhược không? Anh cũng là một người có tài, chịu khó. Anh không muốn từ bỏ. Âu cũng là cái lỗi của kẻ si tình!

Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm khi cô về quê và đi chơi với người yêu cũ. Cô thay tên anh trong danh bạ và up ảnh đi chơi với "người thương" kia bằng một nick Facebook khác. Anh biết được chuyện đó... và họ chia tay... Cô là người nói.

Sau nhiều lần níu kéo, lần này anh đã từ bỏ!

Nếu không quên được người cũ, sao cô lại bắt đầu với anh. Anh vô tình biến thành người thay thế tạm thời, là diễn viên phụ mà vai chính là cô và người yêu cũ. Anh là kẻ thế vai...

Le Van Hung/ Theo Guu

Video được xem nhiều nhất

Bình luận

Xem nhiều nhất