Thư tình: Nỗi đau anh giấu, em thấu được không!
Lòng anh lúc nào cũng nặng trĩu, một khối tâm tư và tâm sự chẳng biết cất nơi đâu hay nói cùng ai.
Trong tâm trí của anh em luôn hiện về trước mắt, anh cứ âm thầm lặng lẽ đi một mình, ngồi một góc khuất nào đó để nghe những tiếng chuông chùa, nghe cho tâm tịnh mà hình ảnh của em cứ hiện lên trước mắt mình.
Nỗi buồn chẳng vơi, nỗi nhớ không ngừng, có phải anh luôn yêu em đến điên cuồng, yêu một cách mà mọi người sẽ gọi đó là thằng khùng! Chẳng sao, vì anh yêu em, anh chưa quên được em và chưa yêu ai đó được để khỏa lấp khoảng trống của em để lại.
Hình ảnh của em cứ hiện lên trước mắt anh (Ảnh minh họa)
Anh đổ lỗi cho số phận, cho em, cho hoàn cảnh hay cho kẻ xen vào phá vỡ. Anh đổ lỗi cho kẻ thứ ba, hay do anh và em đã thay đổi - đổi thay lời hứa, thay đổi lòng dạ, trái tim của mình để rời xa người mình đã từng hứa sẽ yêu nhau mãi yêu đến cả cuộc đời dù có chuyện gì cũng không xa nhau.
Bây giờ trước mắt anh là những dối trá em à. Lòng anh lúc nào cũng nặng trĩu, một khối tâm tư và tâm sự chẳng biết cất nơi đâu hay nói cùng ai, ai hiểu được anh ngoài em, đến em cũng không lắng nghe được anh đang khóc.
Chứng kiến từng người đến thắp nhang cầu phúc, có những đôi tình nhân đang hẹn hò, tay trong tay hạnh phúc... anh nhắm mắt lại và ứa ra những giọt nước mắt mặn đắng trên môi.
Anh nhớ mình cũng đã cầm tay nhau đứng trước Phật và ước hẹn mà, cầu cho tình yêu chúng ta không bao giờ đổi thay mà, anh tin em cũng cầu nguyện như anh, nhưng mà sao bây giờ đứng trước mặt Phật lại chỉ có một mình anh thôi em.
Anh đứng trước Phật một mình không có em bên cạnh nữa, anh vẫn cầu phúc cho em được bình yên hạnh phúc bên một người sẽ mang hạnh phúc cho em.
Anh luôn sợ người xa lạ với anh sẽ làm em khổ, không mang hạnh phúc cho em, có lẽ anh chỉ lo sợ thôi. Anh như một kẻ tội nghiệp đứng trước Phật, một kẻ đáng thương bơ vơ, lúc đó anh chỉ muốn hét lên “nỗi đau này ai sẽ thấu”.
Anh nhớ em!
Gửi: Vân Anh
Video được xem nhiều nhất