Ước muốn tìm chồng cho mẹ của một du học sinh

Zing - 24/08/2015, 20:06

"Con còn nhớ những ngày con nhỏ, khi bị bọn bạn trêu là "thằng không cha", con đã khóc và chạy về với mẹ. Mẹ xoa đầu và bảo ba con đi làm xa" - tâm sự của độc giả về mẹ.

"Ngày con cất tiếng khóc chào đời, ngày mẹ đã nói niềm vui trào dâng ngập trời. Bao yêu thương của cha đã dành để trong mái ấm từng ngày qua con lớn lên. Là lời ru mẹ đưa bên cánh võng, cho con say giấc ngủ, là lời cha từng ngày ấm êm, mong sao cho con lên người...".

Lời bài hát Nơi ấy con tìm về của ca sĩ Hồ Quang Hiếu vang vọng khiến con nhớ mong về mẹ, về gia đình những ngày này. Nỗi niềm trong con khắc khoải, mơ về 2 tiếng "Mẹ ơi!" từ quê nhà xa xôi...

Cuộc đời mẹ vất vả vì con... Ảnh minh họa.

Chiều nay mẹ gọi khi con ngủ. Con cáu gắt, thậm chí còn to tiếng với mẹ. Mẹ chỉ nhẹ nhàng giải thích, lâu không thấy con gọi về nên mẹ lo. Con nhận ra cái sai của mình nhưng không dám nói lời xin lỗi.

22 năm nay, chưa bao giờ con nói một câu cảm ơn hay xin lỗi mẹ. Con biết nhưng để trong lòng. Con ngại.

Ngày con xa nhà để đi học ở trường chuyên của tỉnh, mẹ khóc nhiều đêm vì mong nhớ. Ngày con rời Việt Nam đi du học, mẹ bảo con hãy cố lên. Mẹ không còn khóc, nhưng con biết, đằng sau ánh mắt mẹ là nỗi lo khôn nguôi.

Độc giả có thể chia sẻ những câu chuyện gia đình, kỷ niệm với cha mẹ trong mùa lễ Vu lan với chúng tôi tại địa chỉ toasoan@news.zing.vn. Các bài viết được chọn đăng tải sẽ hưởng chế độ nhuận bút của ban biên tập.

Ở nơi đất khách quê người, con mới hiểu thế nào là những ngày xa mẹ. Con không buồn vì phải sống một mình. Con không buồn vì phải tự chăm sóc bản thân. Con buồn vì không thể ở bên để chăm lo mẹ.

Cuộc sống khó khăn khiến mẹ  hay cằn nhằn và yêu cầu con phải hoàn thành mọi thứ một cách xuất sắc. Mẹ muốn con phải học thật giỏi. Mẹ muốn con phải hăng hái tham gia các hoạt động xã hội. Mẹ muốn con luôn đứng đầu, là thủ lĩnh. Mẹ muốn con trưởng thành hơn bạn bè cùng trang lứa. Mẹ muốn con phải là một người đàn ông tốt...

Con từng nghĩ đó là áp lực vô cùng. Bởi tại sao bạn bè được chơi, còn con phải sống cuộc sống con không mong muốn. Nghĩ vậy, nhưng con luôn cố gắng làm mẹ vui lòng. Bởi con hạnh phúc khi thấy mẹ hãnh diện khoe con với mấy bà hàng xóm. Con biết, mẹ còn vui hơn con khi thằng con trai nhỏ đỗ cao trong một kỳ thi hay đạt một giải thưởng nào đó. Ngày con nhận được học bổng du học, con biết, dù lo lắng, nước mắt rơi nhưng mẹ vui biết nhường nào. Hạnh phúc của mẹ ngập tràn trái tim con. Nụ cười làm mẹ trẻ hơn rất nhiều nên con sẽ phấn đấu vì điều đó.

Du học xa nhà, con đã quen với việc tự lập, tự quyết định tất cả mọi việc. Đôi khi con cũng muốn mỗi tối học bài xong có người nhắc đi ngủ sớm, sáng ngủ dậy có người chuẩn bị bữa sáng, hay đơn giản chỉ là kêu lên “Mẹ ơi” mỗi khi về đến nhà. Cuộc sống ồn ào, náo nhiệt, xung quanh toàn người lạ ở trời Tây, không thể nào bằng được chốn yên bình ở quê nhà, nơi đó có mẹ.

"Thời gian lấy đi tuổi xuân của mẹ... Và con lấy đi sức sống mẹ cha... ". Câu hát vang lên nhức nhối trong lòng con. Cả cuộc đời mẹ tần tảo, hy sinh cho con.

Con biết mẹ có nhiều ước muốn. Mẹ đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình để theo ba. Mẹ chấp nhận bị họ hàng, gia đình xa lánh để đến với ba. Mẹ kể rằng tuy với mọi người, ba con là kẻ xấu nhưng với mẹ, ba là người tuyệt nhất. Nhưng không mẹ à! Ba không tốt đâu! Ba đã bỏ mẹ đi rất xa, đến một thế giới khác, để bây giờ con cũng chưa một lần được nhìn thấy mặt.

Nhiều đêm, con thấy mẹ ngồi khóc một mình. Con chỉ dám nhìn từ xa, không dám lại gần an ủi mẹ. Mẹ có ân hận không khi đánh đổi tất cả vì ba? 22 năm nay, mẹ sống một mình nuôi con. Mẹ vừa là cha vừa là mẹ. Mẹ héo mòn vì năm tháng, vì nhớ ba, và vì lăn lộn giữa dòng đời để nuôi con.

Con còn nhớ những ngày con nhỏ, khi bị bọn bạn trêu là “thằng không cha”, con đã khóc và chạy về với mẹ. Mẹ xoa đầu và bảo ba con đi làm xa, sẽ về với con sớm thôi. Nhưng giờ thì con biết, điều đó không bao giờ xảy ra.

Con lớn rồi. Con hiểu và con muốn có một ai đó bên cạnh mẹ lúc tuổi già. Mẹ không đi bước nữa vì sợ ra đường con bị người ta chỉ trỏ, xa lánh. Mẹ sợ con không được yêu thương vì một người không cùng máu mủ. Mẹ vì con mà để đời mẹ sống một mình, cô đơn. Con xa nhà từ năm 16 tuổi, cũng từ lúc đó, mẹ lúc nào cũng một mình. Thế mà những năm tháng ấy, con từng nghĩ, con sẽ mang lại tất cả niềm vui cho mẹ. Con sẽ là cánh tay che chở, bên mẹ mọi lúc. Để đến giờ, gần 10 năm sống xa nhà, con mới hiểu rằng, con không thể làm những điều con từng hứa...

"Cuộc đời con,sẽ không quên tình yêu thương mẹ cha đã dành cho con... Đường tương lai nhiều chông gai. Và những lúc gian nan làm con ngã quỵ... Để con nhớ rằng nơi ấy một góc bình yên luôn có mẹ cha chờ con tìm về...".

Bài hát vẫn vang vọng, như muốn nói rằng, dù đi đâu, dù con có làm gì, dù thành công hay thất bại, đằng sau con vẫn luôn có mái ấm tình thương. Nơi đó có mẹ, luôn ngóng trông mỗi ngày... Con thầm nhắc bản thân mình sẽ quan tâm hơn đến mẹ. Thầm nhắc bản thân mình sửa đổi tính cách nhiều hơn.

Đằng sau những hy sinh của mẹ, con vẫn chưa đem lại được điều gì. Con vẫn bướng bỉnh, vẫn cứng đầu, để mẹ phải lo.

Mẹ à, con sẽ tìm ba cho mẹ. Con sẽ tìm cho mẹ một người đàn ông tốt, chăm sóc mẹ, bên mẹ những tháng ngày còn lại... Để mỗi khi trở về, con sẽ được thấy mẹ mỉm cười trong vòng tay hạnh phúc! Mẹ nhé!

Tình thương yêu gửi mẹ từ nước Nga xa xôi! Con trai của mẹ!

Video được xem nhiều nhất

Bình luận

Xem nhiều nhất