Mẹ tôi
Gậy hèo dẫn bước tuổi già/Lưng còng tóc trắng như là bông lau
Gậy hèo dẫn bước tuổi già
Lưng còng tóc trắng như là bông lau
Răng đen bỏm bẻm nhai trầu
Da nhăn nheo lại hằn sâu đồi mồi
Khăn nhung áo lụa yếm sồi
Lời ru muôn thuở bồi hồi võng đưa
Mẹ là người của ngày xưa
Mẹ như cô Tấm sớm trưa tảo tần
Long đong những nợ đồng nần
Làm ơn làm phúc để phần cháu con
Cả đời vì nước vì non
Khuôn vàng thước ngọc vo tròn thủy chung
Xuyên hai thế kỷ bão bùng
Còn nguyên giáng Mẹ người hùng chân quê
Lòng mẹ như ánh sao khuê
Chở che con cháu đề huề gần xa
Chúc Mẹ vui khỏe tuổi già
Sống lâu vui khỏe mọi nhà mừng vui
Nguyễn Ngọc Bút
Hội viên hội văn học nghệ thuật Việt Bắc
Bài 2:
DUYÊN PHẬN
Anh Ất Dậu, em Canh Dần
Chắc rằng kiếp trước nợ nần với nhau
Cho nên chẳng trách được đâu
Trao duyên gửi phận máu đầu xuân xanh
Em nóng nẩy anh hiền lành
Hoán đổi giới tính sẽ thành đẹp đôi
Ngọt ngào chút lưỡi đầu môi
Cũng đừng để lỡ chia phôi làm gì
Giận hờn có thể đôi khi
Ta hãy nhìn lại thời kỳ hoàng kim
Nồng nàn hai nửa trái tim
Trèo non vượt biển đi tìm hiển vinh
Bên nhau đắp điếm chữ tình
Ngọc còn có vết nữa mình với ta
Trọn đời số phận đến già
Yêu thương đằm thắm mặn mà thủy chung.
Nguyễn Ngọc Bút
Hội viên hội văn học nghệ thuật Việt Bắc
Video được xem nhiều nhất