Quán quân Idol 2014 Nhật Thuỷ: “Tôi từng uống rượu, khóc lóc vì yêu...”

Lao động - 06/09/2015, 10:07

Nói chuyện với Nhật Thuỷ, tôi đã xác định sẽ có một cuộc gặp mà chữ “chán” lơ lửng trước mắt. “Tân Idol” giờ đã là “cựu Idol, liệu có rồi cũng sớm nở tối tàn, như không ít sao truyền hình thực tế?

“Tôi không có bản năng giành giật”

Mình nói về ước mơ đi. Ước mơ của một cô gái trẻ bước chân vào showbiz chỉ mơ “xỏ mũi” được một anh đại gia. Vậy là ấm đến già!

- (Cười) Ước mơ của tôi thì khác lắm! Bé thì ước sao được hát và hát. Tôi thần tượng chị Mỹ Tâm ngay từ bài “Ước gì”. Rồi cũng tập tành nghe XoneFM trên radio, đi thi hát đoạt giải “Vàng Anh” miền Đông Nam Bộ, ra Bắc đoạt giải “Tuổi đời mênh mông”… Cuộc sống như chim di trú theo mùa, chỉ có giọng hát là ở lại.

Tôi thấy Thủy sống ở rất nhiều vùng miền khác nhau, điều gì vậy?

- Nói tránh thì “sống ở đây khó quá” nên bố mẹ tôi bán nhà cửa, vào miền Tây (Đồng Nai) sống, nhưng nói thật thì nhà tôi làm ăn vỡ nợ. Bố mẹ phải quyết định bán nhà trả nợ, bỏ xứ đi làm ăn xa. Bố mẹ tôi làm nghề công nhân bốc vác, xẻ gỗ, vất vả nặng nhọc vô cùng. Nhà đi thuê, tháng tháng phải trả tiền nhà. Cơm gạo, thịt có khi đi đong nợ theo cân, chịu tiền theo lạng.

Những lúc ấy Thủy có mong sau này lớn lên kiếm thật nhiều tiền?

- Bố mẹ không để cái nghèo, đói động vào chân con gái mình. Đó là điều tôi đã day dứt những tháng ngày sinh viên. Dù nhà nợ nần, thiếu ăn thì tiền đóng học của tôi vẫn được mẹ đóng đúng hạn. Quần áo tôi mặc, không có đoạn chỉ nào sứt, miếng gối nào đề can, vá chặn… Cũng có thể vì thiếu những trải nghiệm mà tôi sống rất đơn giản. Vì bố mẹ chịu đựng hộ tôi rồi. Tôi chỉ cảm thấy được cái nghèo vì nhà mình phải thuê nhà ở, nhà ngoài Bắc phải bán đi. Bố mẹ tôi quan niệm, mình có khổ thì chịu, không bắt con phải khổ. Tôi biết ơn bố mẹ về điều ấy, nhưng tôi vẫn day dứt.

Cuộc sống hiện tại khiến Thủy hài lòng?

- Tôi đã đón bố mẹ ra Hà Nội sau khi mua một căn hộ chung cư nhỏ, trả góp 15 năm. Mọi người nhìn vào thấy tôi rất ổn, rất khoẻ về tiền bạc, sự nghiệp, tinh thần… so với người mới vào nghề. Đúng là tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Đi làm, tích cóp tiền để trả tiền nhà hàng tháng, mọi việc không quá nặng nề. Nhưng đôi khi, lao vào con đường kiếm tiền nhiều quá, tôi cảm thấy đánh mất mình. Chỉ biết kiếm tiền sẽ mất hết bạn bè xung quanh. Làm gì thì làm, mình vẫn phải có thời gian chăm sóc các mối quan hệ. Có thời gian ở trong Sài Gòn, tôi không được gặp bố mẹ, bạn bè nên rất khó chịu.

Có phải chính sự dễ hài lòng khiến Thủy ít cố gắng, ít mầu sắc ở mọi khía cạnh, giữa một showbiz vốn dĩ lắm trò?

- Đúng là nghề này có tính thời điểm, nếu anh chớp được thời điểm vàng cộng với sự may mắn, tài năng thì nhất định anh thắng. Nhưng khi anh có tất cả mà chỉ thiếu thời cơ, có thể đến 10 năm sau người ta cũng không biết anh là ai. Tôi đã gặp may mắn nhưng lại không giật nó, nghiến ngấu nó. Tôi cứ để thời cơ đi qua mình chậm rãi mà không tận dụng, vồ vập như người khác. Có lúc tôi cũng đã tự hỏi, phải chăng mọi thứ trong tuổi thơ đến với mình quá êm đềm, nên mình không có bản năng giành giật, chiếm hữu? Tôi tự thấy mình còn thiếu lửa. Không phải loại lửa người khác châm cho mình, vì nếu thế thì đã có cô Mỹ Linh. Tôi vẫn đang đi tìm câu hỏi về bản thân, khơi gợi nguồn lửa chính mình. Vì tôi biết, trong tôi chứa đầy nham thạch.

“Tôi là cô gái giỏi gồng trong tình yêu”

Hay Thủy thử yêu đi! Biết đâu tình yêu sẽ khiến Thủy điên cuồng, rồ dại?

- Tôi lại là một cô gái giỏi gồng trong tình yêu. Có người tôi yêu 2 năm mà anh ta cũng không biết tôi yêu anh ta đến mức nào. Tôi tròn 20, đã từng uống rượu, khóc lóc vì yêu, hậu quả là bạn bè lại phải dọn những thứ mình bầy bừa, còn anh chàng kia chẳng biết gì về sự đau khổ ấy. Tôi tròn 20, cũng từng khùng điên khi viết thư cho bố mẹ và nói, nếu anh chàng kia chết, tôi sẽ chết theo. Thời điểm ấy, ta cứ ngỡ tình yêu tuổi trẻ như vết cứa làm ta đau, nhưng khi có thời gian nhìn lại, vết cứa ấy lại tựa vết son hồng khiến hồi ức của ta trở nên xinh tươi và sống động.

Anh chàng ấy thú vị chứ?

- Một badboy. Tôi đã từng nghĩ thật buồn khi mình yêu anh ta nhiều hơn, nhưng giờ thì lại vui vì mình có nhiều tình yêu. Người hạnh phúc là người có nhiều tình yêu, họ yêu người nào cũng với tình yêu đầy như vậy. Còn người không may mắn ở đây lại là anh chàng ấy, vì đã không nhận được tình yêu kia. Nhưng đúng là giờ tìm lại cảm xúc đấy rất khó. Tôi nghĩ giờ nếu yêu, mình sẽ ở vào tâm thế khác.

Tâm thế nào?

- Người ta vẫn hát “Thế gian, nhiều đàn ông giống nhau, trọn đời anh cũng như đàn ông khác”, nhưng tôi không tin đàn ông tệ thế. Giờ thì thấy đàn ông có nhiều kiểu. Còn tôi thì từng thuộc kiểu: “Vì đã yêu, thì dù anh thế nào, vạn lần em cũng thứ tha cho người…”.

Giờ thì sao?

- Hiện giờ thì “mình không yêu mình, trời đất không dung” (cười). Giờ thì mình yêu mình, yêu cảm xúc của mình. Yêu ai, với tôi bây giờ là phải phù hợp, tử tế thì đến với nhau, sẵn sàng yêu không vì mục đích dài lâu. Yêu đến khi không thấy phù hợp thì chia tay, ngắn cũng được, miễn vui.

Khi yêu, nó có khiến Thủy “thăng” hơn không?

- Yêu khiến con người ta vui hơn, cảm thấy có người chia sẻ, có mục đích hơn. Tuổi trẻ, khi vấp một điều gì đó, cái hay là họ rút kinh nghiệm rất nhanh và tránh vết thương lòng lặp lại. Nhưng cái dở là nghĩ ai ai cũng chung một mẫu số. À thì anh ấy badboy nên cả đàn ông trên thế gian này đều tệ như anh ấy. Tôi đã không giữ được một người bạn trai khác vì không trân trọng, vì nghĩ anh ấy cũng là badboy.

Có vẻ như Thủy là người hay cả nghĩ, khó tha thứ cho bản thân?

- Tôi bớt rồi sự nông nổi. Cố gắng nghĩ chín chắn cho mình, cho mọi người, điều đó sẽ khiến cuộc đời ta đẹp mà không hồ đồ. Tôi không thích một ngày nào đó mình đã ở tuổi trưởng thành, người ta nhận xét về mình chỉ bằng cái cười ruồi kèm chữ “bản năng, mông muội”…

Showbiz nhiều thứ “bản năng, mông muội” lắm!

- Thì mình bớt rác đi! Mình sạch, người sạch, rác rến tự dồn về vùng nước đọng.

Điều gì khiến Thủy nghĩ “chín” hơn tuổi của mình đến vậy?

- Đừng bắt tôi phải gồng mình như người già nhưng cũng đừng bắt người trẻ phải non nớt như tuổi trẻ. Cuộc sống xô đập vào, mỗi người đều có mẫu số cảm xúc chung, trạng thái chung như nhau, nhưng bài học chung thì không có. Cuộc sống dạy tôi bình yên, không ham tiền bạc. Nhưng cuộc sống cũng dạy các cô gái khác nói không với cái nghèo, nói có với xe sang hàng hiệu… (cười).

Video được xem nhiều nhất

Bình luận

Xem nhiều nhất