Cuộc tình ít ai biết của chàng trai tỉnh lẻ Xuân Hinh với cô gái Hà Nội gốc
"Hồi đấy, tôi nghèo rớt mùng tơi, người gầy như que tăm, quần áo xộc xệch, tài sản chả có gì", Xuân Hinh kể.
Vốn là một trong những danh hài nổi tiếng nhất miền Bắc, đời sống gia đình Xuân Hinh được nhiều người quan tâm.
Đây là lần hiếm hoi nam danh hài chia sẻ về cuộc tình với bà xã Phương Lan và hai người con đã trưởng thành của mình.
Xuân Hinh và bà xã Phương Lan.
Chàng trai tỉnh lẻ và mối tình với cô gái Hà Nội gốc
- Trong nhiều sự kiện quan trọng của ông gần đây, không thấy bà xã Phương Lan xuất hiện. Giữa hai người có trục trặc gì đúng không?
Làm gì có chuyện đấy. Căn bản là bà ấy có đến các sự kiện đó cũng chẳng đóng góp được gì. Thế nên ở nhà lo cơm nước có khi lại hay hơn.
- Nhiều người vẫn hay tò mò về cuộc tình của Xuân Hinh và bà xã Phương Lan - một người phụ nữ gốc Hà Nội xinh đẹp, gia thế. Hai người gặp gỡ như thế nào?
Hồi đó tôi từ Bắc Ninh lên Hà Nội lập nghiệp với hai bàn tay trắng, còn cô ấy là người Hà Nội gốc. Một hôm tôi đi qua khu nhà cô ấy, cả hai nhìn thấy nhau và trúng tiếng sét ái tình thôi. Duyên số nó “vồ” lấy nhau như vậy đấy.
Nhiều người vẫn hỏi tôi có bí quyết gì để chinh phục bà xã, tôi mới trêu là mình bị “bỏ bùa” chứ nào phải đi cưa cẩm gì đâu.
Hồi đấy, tôi nghèo rớt mùng tơi, người gầy như que tăm, quần áo xộc xệch, tài sản chả có gì ngoài cái xe đạp cũ, còn phải đi thuê nhà. Thế nên, tự dưng được một cô gái Hà Nội đến bên mình thì cũng là duyên số đáng quý lắm.
- Vợ ông là người thế nào?
Nhiều người bảo bà ấy khó tính nhưng thật ra ở đời khó hay dễ cũng rất mông lung. Chúng tôi lựa nhau mà sống thôi. Tôi không tin vào tính cách, số phận, nhất là sự hợp nhau về tuổi tác. Quan trọng trong cuộc sống gia đình là mình biết chọn lựa, hiểu và tôn trọng nhau để giải quyết khúc mắc.
Còn về vợ tôi, cô ấy là một hậu phương vững chắc để tôi vượt qua nhiều sóng gió và có được ngày hôm nay.
- Ở độ tuổi này, cuộc sống gia đình và tình cảm vợ chồng của ông có nhiều biến động không?
Cuộc sống của tôi lúc nào cũng nghĩ đến hai chữ an nhàn. Để đạt được điều đó phải là tổng hòa của những yếu tố như kinh tế ổn định, con ngoan, vợ chồng hạnh phúc, sức khỏe tốt,… Chỉ cần thiếu một điều thôi là đã “hỏng” rồi.
Thật may là đến bây giờ, tôi đã đạt đến chữ an nhàn đó nên cũng chẳng mong gì hơn. Nói thật với bạn, tôi ăn uống cũng chả tốn kém gì, ở nhà chỉ dưa cà mắm muối. Cũng chẳng mong xe sang, nhà đẹp,… nên cuộc sống cứ bình an mà trôi đi. Còn mong muốn nhiều hơn thì biết thế nào cho đủ được?
Xuân Hinh gặp vợ mình từ hồi còn nghèo khó, phải đi xe đạp, ở nhà thuê.
- Cũng đã gần 60 tuổi nhưng ông vẫn miệt mài chạy show, nhiều người bảo, mải kiếm tiền thế, Xuân Hinh sẽ sao nhãng chuyện chăm lo gia đình?
Cũng không hẳn đâu. Tôi là người biết phân công công việc, những ngày lễ - Tết cũng ở nhà cũng vợ con chứ không đi diễn suốt như nhiều anh em nghệ sĩ khác. Thế nên cuộc sống gia đình tôi cũng an nhàn, bình yên, lúc nào cũng vui vẻ chứ không căng thẳng gì.
Tôi cũng muốn dành nhiều tình cảm, sự chăm sóc cho vợ con trong những ngày quan trọng. Cuộc sống của tôi cũng vất vả đấy nhưng không cần phải cố quá, cứ nhởn nhơ mà sống thế. Ở tuổi 60 rồi, còn áp lực gì đâu. Làm to, làm lớn thì mình không “với” được nữa vì cũng đến tuổi về hưu.
Mà còn muốn nổi tiếng hơn nữa thì định bay lên mây à? Xong rồi bay đi đâu?
- Một Xuân Hinh bóng bẩy, ngọt lịm trên sân khấu thì trong gia đình, là người đàn ông như thế nào?
Ở gia đình, tôi là người quyết định mọi chuyện. Tất nhiên rồi, còn nếu để vợ tôi quyết chắc tôi chết mất (cười lớn). Để cho vợ làm giám đốc, cầm hết mọi thứ nhưng quyết chuyện gì vẫn phải là tôi.
Nhiều người bảo Xuân Hinh “ngọt” thế về nhà không biết có làm được trụ cột không? Nói thật, ở nhà dù gì thì gì, gà trống vẫn phải gáy, chứ không chả lẽ lại để gà mái gáy te te? (cười lớn).
Nhà tôi được cái thuận cảnh, thuyền xuôi một bến, nước chảy một dòng, nên Xuân Hinh về nhà vẫn làm gà trống, vẫn “gáy” bình thường đấy.
Nhưng mà, nếu chả may mà gà mái lại muốn gáy thì thôi mình để họ gáy, tất nhiên cũng phải biết cách kiềm chế vợ đấy, bảo dừng là phải dừng.
- Đàn ông làm nghệ thuật mà lại nổi tiếng như ông, ắt hẳn phải có nhiều phụ nữ đẹp vây quanh. Đã bao giờ ông bị ai đó làm lung lay tâm trí khiến mình không còn hướng về gia đình, vợ con nữa không?
Người đàn ông bao giờ cũng thích gái đẹp nhưng được cái, tôi không phải người ăn tạp, bạ chỗ nào ăn chỗ đấy. Nước trong, nước sạch tôi mới uống chứ không bao giờ “húp” nước cống, nước rãnh.
Về chuyện xao xuyến, tôi cũng là đàn ông mà, nhìn thấy gái đẹp thì cũng thích, cũng rung động chứ. Nhưng mà cuối cùng tôi cũng vẫn về với vợ con ăn cơm, kể cả là với rau muống luộc.
Ngày xưa lúc còn khó khăn thì cứ mải đi làm kiếm tiền. Đến khi có tiền thì lại già mất rồi. Hết vị rồi, tôi có còn “cọ quạy” gì được nữa đâu. Cả tôi và vợ tôi đều “hết vị” rồi (cười lớn).
Đang có gia đình hạnh phúc nhưng Xuân Hinh cho biết, nếu ly hôn, ông sẽ cố lấy thêm vợ nữa.
- Bà xã ông bây giờ còn ghen không?
Lúc nào tôi thấy bà ấy cũng vui vẻ cả. Chắc bà ấy cũng hiểu tính tôi, biết tôi là người chung thủy. Còn chung thủy thật hay không thì chỉ mình tôi biết chứ làm sao ai biết được (cười lớn). Để cho bà ấy biết có mà tan của nát nhà.
Nhìn chung bây giờ, vợ chồng tôi vẫn cơm lành canh ngọt, tôi đi đâu thì tối vẫn về nhà. Chỉ có buổi sáng, tôi hay đi sớm lang thang, ra ngồi cà phê với bạn bè. Hai vợ chồng già cả rồi, cứ ở nhà nhìn thấy nhau mãi thì chả mấy mà chết. Đi đâu thì đến 7h tối là tôi phải về rồi, không là bà ấy không cho vào nhà đâu.
Nói thế nhưng chả may bà ấy đuổi đi thật thì tôi vẫn phải cố lấy thêm bà nữa, mệt cũng phải phấn đấu chứ. Mà lấy trẻ quá thì cũng gay, căng phết đấy. Mình thì già mà vợ trẻ quá cũng bi kịch.
Tếu táo chút thế chứ tôi cũng phải nhịn vợ lắm đấy, lúc nào bà ấy lên cơn thì mình cố mà nuốt vào trong rồi xuýt xoa: “Thôi mình ơi, xuôi đi cho con nó vui”. Tất nhiên, tôi cũng đâu thể nhịn mãi được, quan trọng là hai người phải hiểu được ý nhau.
- Hai con đều đã lớn, ông có định hướng các cháu theo con đường nghệ thuật như mình?
Tôi không định hướng cho cả hai đứa theo nghề của mình dù chúng đều có năng khiếu nghệ thuật. Nghề này phải có tình yêu, duyên số, tài năng,… Nếu mà làm không tới thì sẽ chẳng đến đâu cả. Cao không tới, thấp không thông mà cứ “lông nhông” ở giữa. Không khéo còn bị người ta bảo “đời cha ăn mặn, đời con khát nước”.
- Con gái của ông vốn rất được chú ý vì vẻ ngoài xinh xắn, cuộc sống của Bảo Linh hiện giờ như thế nào?
Con gái lớn tôi đang học năm cuối ngành truyền thông tại Mỹ. Sau khi ra trường, cháu cũng chưa có dự định gì. Là bậc làm cha mẹ, tôi cũng chỉ mong con thành công với lựa chọn của mình thôi.
- Để con gái một mình sống nơi đất khách quê người, ông quan tâm và lo lắng tới Linh như thế nào?
Tôi cũng gọi điện sang thăm hỏi suốt đấy. Từ khi đi học cũng chả thấy nó than vãn về chuyện buồn vui, khó khăn bên đó như thế nào. Chắc thoát được tôi, nó bay nhảy thích quá nên không có gì khó khăn.
"Tôi ngày càng được khán giả yêu quý, cát-sê ngày càng tăng"
- Xuân Hinh đã qua thời hoàng kim những năm 2.000. Khi đó, đi đâu, nhất là vào dịp Tết, người ta cũng mở đĩa hài của ông. Giờ không còn được như thế nữa, cát-sê của Xuân Hinh có giảm chút nào không?
Cát-sê của tôi càng già lại càng tăng, chưa thấy giảm chút nào cả. Ngày xưa, bà con chờ đón xem đĩa hài. Chính ra, hồi ấy bà con ít có điều kiện để xem tôi nhiều, đâu phải nhà nào cũng có đầu video, ai cũng có tiền mua đĩa đâu. Bây giờ có internet, fan hâm mộ của tôi từ khắp mọi nơi, thậm chí từ nước ngoài cũng được xem mà chả tốn đồng nào.
Vì thế, tôi thấy bây giờ internet phát triển, những sản phẩm của tôi lại được phổ biến rộng rãi hơn ngày xưa. Hồi trước, mỗi đĩa của tôi có vài nghìn người xem, còn bây giờ, có video trên Youtube có cả triệu lượt xem. Thế thì không thể bảo tôi không còn hot được, thậm chí ngày càng hot hơn ấy chứ.
Con gái Bảo Linh xinh xắn của danh hài Xuân Hinh.- Vậy còn tình cảm của khán giả, ông thấy mình bây giờ ở vị trí nào trong lòng công chúng?
Tôi thấy, càng ngày mình càng được yêu quý hơn. Đó là điều tôi rất quý và trân trọng.
- 40 năm trong nghề, ông đối diện thế nào với lời chê?
Tôi đọc khá nhiều những lời chê nhưng cũng xác định ngay từ đầu là khen – chê là chuyện bình thường trong nghề này. Những lời chê có ý nghĩa lắm, đôi khi họ có những ý rất hay giúp mình biết khắc phục những thiếu xót trong cách diễn, giúp tiết mục của mình đẹp và hay hơn rất nhiều.
- Ở đâu đó có những lời nhận xét rằng, hài của Xuân Hinh dân dã và nhiều khi “tục” quá. Ông nghĩ sao?
Dân dã, giản dị thì dễ gần. Hài của tôi đủ các loại người thích nhưng cũng có người chê, đó là chuyện bình thường.
Còn “tục” hay không thì lại ở cái đầu người nghe tiếp nhận, nghĩ là “tục” thì nó là “tục”, nghĩ là “thanh” thì nó là “thanh”. Diễn hài cũng phải nói về chuyện “tục tục” thì mới vui. Tôi thấy nhiều người còn nói tục hơn hài của tôi nhiều đấy.
- Cảm ơn ông về cuộc trò chuyện
Video được xem nhiều nhất